Trong thần thoại Hy Lạp, Sirens là những sinh vật đáng sợ với vẻ đẹp tuyệt trần, thường dụ dỗ các thủy thủ bằng giọng ca hay hơn thần thánh. Đôi khi, họ ngụ trên mỏm đá hoặc ở trên hòn đảo của riêng họ. Hòn đảo của Siren là một hòn đảo nhỏ, được một nhà thơ La Mã gọi là Sirenum. Hay hòn đảo còn mang tên khác là Athemoessa, nơi có rất nhiều đá ngầm và đá lớn bao quanh, sẵn sàng phá hủy mọi tàu thuyền qua lại.
Họ được coi là con của nữ thần khiêu vũ và âm nhạc, nàng là thần sông Achelous. Nhưng nhà văn La Mã lại cho rằng các Siren là con của Phorcys, thần của những nguy hiểm rình rập trên biển.
Các Siren rất hay xuất hiện trong truyện về anh hùng Hy Lạp và được miêu tả là những người phụ nữ có cánh và chân của chim, tay luôn cầm một loại nhạc cụ, đặc biệt là đàn hạc. Nhưng trong một cuộc thi do Hera tổ chức, các Siren đã thua chín nữ thần Muses, nữ thần của âm nhạc (con của Zeus), và phải đổi những chiếc lông vũ của mình để chín nữ thần làm áo choàng. Khi không còn lông vũ, chân của họ dần hòa thành đuôi cá.
Theo Ovid, các Siren là bạn của Persephone. Họ đã chỉ lối cho Demeter khi nàng bị Hades bắt có. Tuy vậy, Demeter đã đặt lên họ một lời nguyền vì không cứu giúp con bà khi nàng bị bắt đi.
Ngoài ra, Siren còn được Walter Copland Perry nhận xét rằng: “Họ là những nàng thơ. Mặc dù bài hát của họ thật sầu thảm, nhưng cũng không kém phần ngọt ngào. Nó ăn sâu vào cả thể xác lẫn tâm hồn người nghe”. Bài ca của họ được gọi là “Siren Song”, có giai điệu mê người và không ai có thể chối từ nó. Và các Siren đều ăn thịt những người họ bắt được, nhưng họ chỉ ăn những phần họ thích, còn lại xương và xác người sẽ chất thành đống, để cho thối rữa và bốc mùi.
Khi bài hát của Siren kết thúc, chỉ còn cái chết bao trùm. Họ sẽ hát tới khi các thủy thủ ngủ say, và từ từ xé xác họ. Nếu có ai thoát khỏi những lời hát kì diệu của Siren, người đấy sẽ bị sự im lặng của họ ám ảnh tới khi chết.