Cường Bạo Đại Vương

Cường Bạo Đại Vương tên thật là Phùng Cường Bạo, vốn là một vị tướng thời nhà Đinh. Tương truyền ông là Duy Nhạc thần tướng giáng sinh, tính tình hung bạo, nhưng khỏe mạnh hơn người, được dân chúng kiêng nể, sau được đích thân vua Đinh Tiên Hoàng vời ra phụng sự. Về sau khi ông mất được lập đền thờ tại Vụ Bản, Nam Định. Xung quanh Cường Bạo nổi lên những giai thoại thần thánh, trong đó nổi tiếng nhất là câu chuyện Cường Bạo Đại Vương đánh thần Sét.

Truyện kể rằng, ngày xưa có một anh chàng trẻ tuổi làm nghề mò tôm bắt cá tại vùng sông bồi. Cha mất sớm, anh sống với mẹ tới lúc lớn rồi rời đi. Tính tình ngang tàng, chẳng sợ ai từ người đến thần, anh ta tự xưng là Cường Bạo. Chỉ trừ Ông Táo là bạn thân, bắt được tôm cá gì ngon, anh đều mời Ông Táo cùng ăn, nên cứ mỗi khi Trời nổi mưa bão gì, Ông Táo đều báo cho anh biết, anh lại càng coi trời bằng vung.

Từ ngày có vợ, Cường Bạo đối đãi với mẹ không tốt như trước, nhiều lúc ngỗ nghịch, làm mẹ giận dữ kêu tới trời. Trời giận sẵn, nhân cớ này sai Thần Sét xuống trừng phạt. Ông Táo biết tin, mách Cường Bạo trộn nước rau mùng tơi với dầu vừng thành thứ nước nhờn nhờn sền sệt bôi lên nóc nhà, rồi nấp đợi Thần Sét. Đêm đó Thần Sét xuống, đặt chân xuống nóc nhà trơn quá ngã sml, Cường Bạo nhân thế xông vào lấy gậy quật lấy quật để, Thần Sét hoảng hốt chạy đánh rơi cả búa. Cường Bạo nhặt được búa coi như chiến lợi phẩm, đi đâu cũng khoe.

Thần Sét trở về bị Trời mắng cho một trận nên thân, rồi Trời sai Thần Nước trừ ngay Cường Bạo vì dám xúc phạm tướng nhà trời. Thần Nước sai đám bộ hạ, lần lượt Quận Rết và Quận Rắn đêm tới hạ sát vợ chồng Cường Bạo, nhưng Ông Táo đều biết trước báo cho Cường Bạo giết hai gã kia chết không kịp ngáp.

Thấy cả hai gã bộ hạ đi mãi không về, Thần Nước tức tối nhờ tới Diêm Vương để báo thù. Diêm Vương sai Quận Cú tới nhà Cường Bạo kêu lên ba tiếng, vợ Cường Bạo thiếp đi và tắt thở. Cường Bạo cầu cứu Ông Táo, thần lại bảo anh đan lồng chim thật đẹp, rồi Ông Táo lừa nhốt Quận Cú vào lồng. Được biết Quận Cú có hai lưỡi, một lưỡi âm và một lưỡi dương, hễ kêu lưỡi âm thì người ta chết, kêu lưỡi dương thì người ta sống. Ông Táo cắt lưỡi âm của Quận Cú rồi mang tới nhà Cường Bạo bắt kêu bằng lưỡi dương, vợ Cường Bạo sống lại.

Diêm Vương thấy Quận Cú trở về thân tàn ma dại, liến báo cho Trời biết. Trời nổi cơn tam bành, sai tất cả Thần Nước, Thần Sét, Thần Mưa, Thần Gió hợp sức đi trừ khử gã bất trị này. Ông Táo biết chuyện, lại mách Cường Bạo đóng một cái bè chuối thật chắc, trên phết nước nhờn, đặt cả trống chiêng và một con gà trống. Khi Thần Nước bắt đầu dâng nước lên, Cường Bạo giong chống triêng, gà gáy từng hồi, rồi khua lưỡi búa của Thần Sét mà kêu dõng dạc: “Phen này ta quyết lên phá trời một chuyến chơi”. Các thần báo về với Trời rằng Cường Bạo đang chống cự với các thần, dọa lên đánh Trời. Trời hoảng sợ, lệnh Thần Nước rút nước, đợi dịp khác sẽ hay.

Thế là Cường Bạo lại về sống yên bình với vợ và không quên thết đãi Ông Táo (tham nhũng quá vậy, nhận hối lộ rồi bán rẻ triều đình!). Nhưng rồi một hôm, Cường Bạo đi thăm đồng thì thấy một con cua giơ càng khiêu khích, anh ta bình thản đạp chết con cua. Nhưng ngờ đâu, mảnh nhọn ở càng cua xóc vào chân, khiến da thịt cứ lóc dần ra. Vợ hắn cứu vái tứ phương mà không ai chữa được, Cường Bạo lăn ra chết, bởi chính con cua – bộ hạ của Thần Nước lên theo lệnh chủ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *