Thủa ấy, ở vùng đất Ba Chạ có một người phụ nữ nghèo sống cô đơn, không có chồng con gì, bà luôn mơ tưởng có một đứa con cho cửa nhà thêm vui vẻ. Đêm ấy, trong khi nằm ngủ, bà mơ thấy mình nuốt cả vầng trăng lớn vào bụng. Tỉnh dậy bà thấy khang khác trong người. Từ đó bà có thai. Đủ ngày, đủ tháng bà sinh một bé gái. Mẹ con rau cháo nuôi nhau, đứa bé gái lớn dần và đặc biệt khi thành thiếu nữ cô vô cùng khoẻ mạnh. Cô rất ham mê võ vật và càng ham tập luyện thì người càng chóng to lớn, nở nang. Có một điều lạ kỳ là bộ ngực của cô hết sức vĩ đại. Đến mức độ cô phải buộc hai núm vú của mình ra đằng sau, cho nó đỡ vướng.
Cô vừa đến tuổi trưởng thành thì giặc từ phương Bắc kéo tới. Đi đến đâu, chúng đốt nhà cướp của chém giết dân lành đến đấy. Nhiều toán quân của ta đã ra sức chống cự nhưng liên tiếp bị thua. Bọn giặc càng ngày càng được nước thả sức hoành hành ngang dọc. Lần ấy có một vị tướng, bị kẻ thù dồn đuổi đến chỗ cùng đường. Trước mặt là đầm sâu, sau lưng giặc đuổi riết. Vị tướng dừng ngựa bên đầm định lao đầu tự vẫn, thì bỗng nhiên con ngựa hý lên vang dội, bốn vó lảo đảo như muốn quị. Vị tướng bàng hoàng quay lại thì thấy một cô gái to lớn lạ lùng, đã nhảy lên lưng ngựa của mình. Liền đó, vị tướng thấy quân binh từ trên lưng ngựa rào rào rơi xuống. Thì ra cô gái kỳ dị kia đang rạch ngực mình cho vô số quân binh từ đó nhảy ra. Nhưng quân lính chỉ nhảy ra mà không thể hoạt động được.
Cô gái vội vàng nói to lên với vị tướng:
– Binh sĩ đang cần hơi thở của chàng. Hãy hà hơi tiếp sức cho họ.
Vị tướng vội quay ngựa lại hà hơi nóng của mình cho lớp binh sĩ này. Lạ thay, tất cả mọi người sau khi được truyền hơi thở của người chiến tướng bỗng linh hoạt hẳn lên. Họ trở thành một đoàn quân mạnh mẽ, ào ạt xông vào lũ giặc như một dòng thác lớn. Quân giặc bị chặn đứng trước đợt tấn công bất ngờ và có nguy cơ thua cuộc. Phía ta, hễ thấy chiến sĩ nào ngã xuống, cô gái lại tiếp tục rạch vú mình, cho quân ra tiếp ứng nhiều hơn. Nhưng bất ngờ vị tướng trúng một mũi tên độc của kẻ thù, ngã ngựa. Thế là những quân binh từ đôi vú của cô gái sinh ra vì không có hơi ấm của vi tướng anh hùng nên không thể tiếp tục tham gia cuộc tiến công. Kẻ thù lại ào lên. Cô gái không sao cầm cự nổi đành phi ngựa về phía làng Đùng. Đôi vú đầy quân binh của nàng sưng tấy lên, đau nhức dữ dội. Nàng gục xuống, trút hơi thở cuối cùng. Thi thể nàng hóa thành một dã núi sừng sững ngay nơi nàng hy sinh. Đó chính là núi Vú.
Núi ngày nay vẫn còn, nó giống như thi thể một người đàn bà nằm ngửa, ở quãng ngực, nhô lên hai ngọn đồi cao, đó chính là cặp vú vĩ đại của nàng. Ai đến xã Liên Sơn tỉnh Hà Nam Ninh ngày nay sẽ có dịp được chiêm ngưỡng di thể đã trở thành bất tử của người đàn bà anh hùng ấy.