SỰ RA ĐỜI CỦA ĐẤT AI CẬP

 

Thuở xưa, khi vạn vật chưa hình thành, đất nước Ai Cập chỉ có một màu đen vô tận và nguồn nước khổng lồ, mà ta gọi hiện thân nguồn nước ấy là nữ thần Nun. Từ bóng đêm và dưới dòng nước, một quả trứng vàng nổi lên, sinh ra thần Ra.

Ra là một vị thần quyền năng. Thần là Khepera của bình minh, Ra của buổi trưa, Atum của buổi tối. Rồi thần gọi những cơn gió là thần Shu, đặt tên cơn mưa là Tefnut, đặt cho đất cái tên Geb, gọi tên bầu trời cong là Nut, cuối cùng là gọi dòng sông Nile huyền thoại là Hapi. Không lâu sau, trên mặt đất xuất hiện những người đàn ông và đàn bà đầu tiên. Những người con trai của Ra được gọi là Pharaoh, tức vua của Ai Cập, nối tiếp nhau cai quản đất nước này hàng ngàn, hàng ngàn năm. Khi con người không còn sợ Ra nữa, họ cười với thần và nói: “Trông Ra kìa! Thần có mái tóc màu ngọc lưu ly, xương bằng bạc và da bằng vàng”.

Thần nổi giận khi nghe vậy, càng giận hơn khi con người bất tuân những luật lệ do chính thần đặt ra. Thần cho gọi tất cả các vị thần tới cung điện của mình để họp bàn, trong khi đó con người tiếp tục chế nhạo Ra. Thần nói với nữ thần Nun trước khi các vị thần tới nơi rằng: “Thưa người, vị thần già nhất trong các vị thần, người đã tạo ra con, cùng những vị thần khác. Qua đôi mắt của con (ý thần mà Mặt Trời), con trông thấy loài người đang chế nhạo thần thánh, đang âm mưu lật đổ con. Xin hãy cho con biết mình nên làm gì. Con sẽ không hạ sát loài người cho tới khi nghe được ý nguyện của người.”

Nun đáp: “Ra, con ta, vị thần hùng mạnh nhất, hãy truyền qua Mặt Trời lời răn đe và gửi xuống con gái con, nàng Sekhmet”. Sekhmet – vị thần có khuôn mặt của con thú dữ đã được gửi xuống hạ giới, điên cuồng thịt những kẻ lăng mạ Ra. Từ Thượng Ai Cập tới Hạ Ai Cập, đâu đâu cũng ngập trong máu. Trên sa mạc, bên bờ sông Nile… Cô ăn thịt bất kì ai nàng nhìn thấy. Cho tới một ngày, Ra gọi con lại và hỏi: “Con ta, sao con lại vâng lời ta tới vậy?”. Bằng chất giọng gầm gừ của thú dữ, Sekhmet trả lời: “Bởi người ban sự sống này cho con, con sẽ dùng nó để trả thù những kẻ lăng mạ người bởi con tim con cũng sung sướng bởi điều này”.

Nhưng một thời gian sau, Ra thấy khổ thân cho loài người ngu dại. Dòng sông Nile giờ đã chuyển sang màu đỏ máu, thần nhận thấy Sekhmet cần dừng lại, bằng mọi giá. Thần cho người mang tới bảy nghìn vại bia lúa mạch, cho trộn nó với đất đỏ của Elephantine, đổ nó xuống vị trí mà Sekhmet được yêu cầu tới giết người vào hôm mai. Hôm sau, khi giết xong những người còn sống ở vùng, cô đã trông thấy chỗ bia màu đỏ máu, cho rằng đấy là máu của người mình giết, vừa uống vừa cười. Do quá say, cô đã nằm xuống đấy ngủ. May mắn là Ra cứu con mình trước khi bị một người dân sống sót giết.

Sau giấc ngủ dài, Sekhmet tỉnh dậy, Ra nói với con: “Con tới trong hòa bình, con ta”. Tên Sekhmet được đổi thành Hathor. Geb và Nut có với nhau một vài người con, trong đó Isis là thông minh nhất. Nữ thần biết tất cả, trừ “Tên bí mật của Ra”. Ra ngày càng già đi, khi nước miếng rơi xuống bùn, Isis đã dùng nó để tạo ra con rắn hổ mang đầu tiên – biểu tượng của Hoàng gia Ai Cập. Isis đặt hai con rắn vào bụi rậm dọc lối Ra hay đi, để rồi nó cắn thần và lẩn ngay vào bụi rậm. Nọc độc của nó ngấm vào cơ thể thần, khiến thần không sao nói nổi để các vị thần biết điều kinh khủng gì vừa xảy ra.

Rồi Ra sẽ xử trí thế nào?

Cuối cùng, thần Ra cũng đã có thể nói. Thần bảo: “Giúp ta, những người ta đã tạo ra. Ta không biết nó là cái gì, ta không tạo ra nó. Nó đau đớn hơn những điều ta từng trải qua. Trong con tim ẩn chứa tên bí mật của ta, cội nguồn của sức mạnh và quyền năng, thứ bảo vệ ta khỏi ma thuật của thầy tế và pháp sư. Nó lao ra cắn ta, khiến chân tay ta run lẩy bẩy. Mau, gọi cho ta những kẻ tài phép nhất thiên giới tới đây.”

Các vị thần lập tức mời nữ thần Isis tới. Nữ thần nói Ra bị cắn bởi một con rắn, sinh vật mà do chính thần tạo ra, nhưng Ra phản đối. Bởi thần chưa bao giờ tạo ra con nào có thể ngẩng đầu khi trườn. Isis yêu cầu thần nói ra tên bí mật của mình, bởi chỉ như vậy nữ thần mới có đủ sức mạnh để chữa trị cho thần. Ra bắt đầu nói ra một loạt tên của mình. Là Đấng sáng tạo ra đất và trời, Người xây những dãy núi, Nguồn của mọi dòng sông, là Ánh sáng và Bóng đêm, là Đấng sáng tạo ra mọi con sông trên đất Hy Lạp, là Người nhen nhóm ánh lửa cháy rực trên trời, là Khepera, là Ra và Tum. Nhưng Isis không chữa trị cho Ra, nữ thần nói vẫn còn cái tên của quyền năng mà Ra chưa nói ra. Chất độc ngấm dần, ngấm dần, thần thì thào yếu ớt.

“Hãy để Danh của sức mạnh truyền sang Isis. Nhưng ngươi không được nói với ai ngoại trừ con ngươi, Horus”. Isis giữ lời thề, và nắm giữ toàn bộ quyền năng của ma thuật. Nhưng thời đại Ra trị vì trên mặt đất không còn nữa. Cũng như thần không còn cai quản trên trời cao…. Ra gần như mất tất cả quyền năng.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *