Trong suốt quá trình trưởng thành của chúng ta luôn có những nuối tiếc về những điều quan trọng trong cuộc đời nhưng lại vì ham muốn cá nhân mà để nó trôi qua.
Ngẫm thật kỹ lại xem, có phải trong cuộc sống chúng ta đã có những lần phải nói câu: “Giá như”. Từ khi còn nhỏ, ta có những người bạn cùng khu xóm. Cứ mỗi buổi chiều lại rủ nhau đi đá banh, tạt lon, trốn tìm nhưng khi xảy ra một xích mích chúng ta lại vì giận dỗi mà đánh mất tình bạn. Sau này đến khi những người bạn ấy chuyển đi thì trong thâm tâm lại nhớ đến họ và giá như bản thân xin lỗi sớm hơn thì có lẽ đã có thêm ký ức tươi đẹp.
Dần ta đã đến độ tuổi cắp sách đến trường, có một số người vì mãi học bỏ quên đi tuổi trẻ hồn nhiên và nô đùa cùng bạn bè. Nhưng bản thân ta lại chọn việc học và về với gia đình, trong suốt 12 năm ngồi ghế nhà trường liệu trong ký ức của chúng có được bao nhiêu kỉ niệm về tuổi học trò. Đôi khi chúng ta nên thử một lần cùng bạn bè cúp một buổi học để chơi net hoặc xem phim dù đơn giản nhưng khi ta nhớ và nghĩ lại mà khóe môi ta nở nụ cười. Bên cạnh đấy một số trong chúng ta lại bị cuốn theo ham muốn cá nhân mà bỏ bê việc học đánh mất bản thân. Đến khi những bài kiểm tra trả về lại ta lại nuối tiếc mà nói câu giá như.
Khi đến lúc ta phải lo về kinh tế nhưng lại không có bằng cấp và gặp khó khăn trong công việc. Ta lại trách bản thân và nuối tiếc giá như lúc đó bản thân chịu học, chịu cố gắng thì có lẽ giờ đã tốt hơn. Khi bắt đầu yêu một ai đó, chúng ta luôn hết mình lúc đầu nhịn ăn, nhịn uống chỉ để cho người yêu ăn một bữa ăn sang trọng, tiết kiệm tiền để mua những chiều túi đắt tiền, những bộ đồ hàng hiệu. Rồi khi có được tình yêu của người ấy, ta vẫn mua những món xa xỉ vào ngày kỉ niệm. Đó chỉ là vẻ hào nhoáng nhất thời mà ta quên đi những điều nhỏ nhặt trong tình yêu. Đến khi tình cảm của họ thay đổi thì ta lại nuối tiếc mà nghĩ giá như: “Bản thân hiểu đối phương và quan tâm nhiều hơn”.
Trong cuộc sống của chúng ta đều có những nuối tiếc về những việc mà chúng ta trải qua trong đó tình bạn, tình yêu, gia đình và sự nghiệp. Nhưng những nuối tiếc ấy không làm chúng ta nản lòng mà giúp ta trưởng thành hơn trong cuộc sống. Khi ta nghĩ lại về quãng thời gian đó, những nuối tiếc ấy đã giúp ta trưởng thành và biết suy nghĩ như ngày hôm nay thay vì hối hận ta hãy cảm ơn những lần nói: “Giá như”. Vì thế đừng vì nuối tiếc của ngày hôm nay mà biến ta thành kẻ thất bại của ngày hôm sau.
Theo: Game4v