Thần Thi Cử là vị thần của bốn ngôi sao đầu trong bảy ngôi sao mà người ta vẫn gọi là Thất Tinh. Thần Thi Cử lệ thuộc thần Văn Chương (Văn thần). Tương truyền rằng sau mười bảy kiếp liên tiếp làm nên được nhiều công trạng phi thường, thần Văn mới được Ngọc Hoàng phong cho chức tước đó. Thần Văn có hình dáng một người đứng tuổi, nghiêm trang, mặc áo nhà quan, tay cầm một cái hốt. Tuy cấp bậc cao hơn, song thần Văn ít được người ta để ý đến bằng thần Thi Cử, nhất là những gia đình nho sĩ có người sắp đi thi.
Sau thần sét, thần Thi Cử là một vị thần xấu xí nhất. Người ta thường hình dung thần mặt mũi nhăn nhó, không râu, tay trái cầm cái nghiên, tay phải cầm bút lông, người nghiêng ra trước, chân trái nhắc lên phía sau như sắp chạy, thân hình lại để trần, chỉ quấn qua một miếng vải phía dưới, còn chân phải đạp lên lưng con rùa.
Người ta kể lại rằng lúc sống ở hạ giời, thần đi thi đậu đầu Tiến sĩ, song vì mặt mũi xấu xí quá nên không được nhà vua chuẩn y cho như ban giám khảo đã công nhận, thần tuyệt vọng nhẩy xuống sông tự tử, may được con của Ngao vớt lên.
Một thần thuộc hạ của thần Văn nữa là thần Áo Đỏ (Hồng Y), thường che chở cho những thí sinh học hành kém.
Ba vị thần này cũng như một số thần khác sau đây, đã do ảnh hưởng của văn hóa Trung Quốc mà pha lẫn vào thần thoại Việt Nam.