List danh sách truyện ngược hay nhất mọi thời đại
Truyện ngược luôn để lại cho mỗi người đọc một cảm giác nào đó sau khi đọc xong, mỗi một câu chuyện là một cảm xúc và sau cùng có thể HE, SE hoặc OE.
1. Truyện ngôn tình ngược “Chồng! Anh là ai”
- Tác giả: Nga Trần (Trái Tim Pha Lê)
- Thể loại: ngôn tình, truyện ngược, nữ cường
Trích đoạn:
Là tổng giám đốc công ty, Khiêm thường xuyên phải đi tiếp khách. Và cứ thế, công ty ngày càng lớn mạnh thì Khiêm lên đô mạnh hơn. Hôm ấy, cũng vào ngày mưa, đang ngồi tiếp đối tác ở phòng vip của quán bar hạng sang bậc nhất Sài Thành. Tiết mục đặc biệt hôm ấy là màn múa cột cực kì sexy của nàng PG bí hiểm. Nàng ấy đeo chiếc mặt nạ bướm đen, mặc chiếc áo da dài tay ôm sát cơ thể, chiếc phec-mơ-tia kéo khéo léo khoe rãnh sâu của bộ ngực căng đầy trắng nõn. Nàng mặc chiếc quần da đen, ngắn cũn cỡ,đôi chân thon dài dù được bao phủ bởi lớp vớ da cũng không thể che đi hết nét quyến rũ. Nàng trườn uốn quanh cột, uốn éo như con rắn không xương. Mỗi động tác sải chân, cái ngoắc tay điệu nghệ, đôi môi nhỏ mỉm cười, đôi mắt lúng luyến đa tình đều hớp hồn mấy gã trai ở đây. Khiêm không thích mấy trò múa cột, nhất là hạng gái khoe cơ thể cho thiên hạ anh càng ghét. Nhưng đối tác cứ kéo anh xem cho bằng được, cứ như thể màn ấy đặc biệt lắm. Với anh, mấy trò đó chỉ cần một xấp tiền thì mấy cô múa sexy hơn nữa cũng có, thậm chí sẵn sàng uốn éo đủ kiểu trên giường của anh. Bất đắc dĩ, anh đành ngồi xem. Mắt anh bị thu hút bởi đôi mắt, làn môi ấy, có nét gì quen thuộc. Tim anh bỗng dưng đập mạnh, cảm giác 10 năm trước ùa về. Khiêm bắt đầu chăm chú xem nữ PG kia không rời mắt, anh quan sát từng cử chỉ nhỏ của nàng ấy. Càng nhìn, anh như bị thôi miên, một cảm xúc mãnh liệt đang thôi thúc anh phải xem bằng được mặt thật của nàng sau lớp mặt nạ bướm đen kia. Màn múa kết thúc, nàng cuối chào rồi lui nhanh vào hậu trường, trên tầng lửng phòng vip, có người vẫn còn ngẩn ngơ cho đến khi có tiếng gọi “tổng giám đốc Khiêm”, anh mới sực tỉnh.
Đọc full truyện: Chồng anh là ai?
2. Truyện ngôn tình ngược “Khế Ước Hào Môn”
- Tác giả: Cận Niên
- Thể loại: truyện ngôn tình ngược
Trích đoạn:
Đêm đen như mực…
Tại khu nhà cao cấp, chỉ còn lại âm thanh tĩnh lặng…
Hình ảnh một người con gái mảnh khảnh, khó khăn lê bước, mồ hôi bệt vào tóc dính dáp trên hai bên mặt, cổ tay trắng nõn nhỏ bé và yếu ớt cố gắng với chiếc điện thoại trên tủ giường.
Trong bóng tối, nàng nhấn phím, ánh sáng từ chiếc điện thoại làm sáng một góc phòng.
Nàng gắng giữ hơi thở, cắn môi chịu đựng thân thể đang đau nhức, lướt 8 chữ số…
Âm thanh đô đô.. thật dài, trong bóng tối nghe thật bi thương.
“Ai?” Giọng nữ quyến rũ êm tai, mang theo tiếng khàn khàn truyền đến.
Nàng im lặng một vài giây.
Rời ống nghe, nàng liếc mắt tìm tai nghe gắn vào một bên tai.
“Xin Chào, tôi tìm Quan Hạo, đây là điện thoại của anh ấy?” Thanh âm suy yếu của nàng vang vọng.
“Cô tìm Hạo“. Âm điệu của cô gái bên kia mang một chút ngạc nhiên, tiếng nói không chút kiên nhẫn “À, bên này đang có chút chuyện. Cô là ai? Tìm anh ấy có việc gì?”
Đầu nàng tựa trên tủ đầu giường, ánh mắt một mảng ướt át, ngữ điệu vẫn bình tĩnh: “Tôi là Tần Mộc Ngữ, làm phiền cô, tôi cần tìm Quan Hạo.”
“Tần Mộc Ngữ!” thanh âm khàn khàn của người phụ nữ càng thêm dày, “Tôi không cần biết Tần Mộc Ngữ là cái gì, đã khuya, cô muốn tìm anh ấy thì cứ chờ đi, đêm nay anh ấy là của tôi, không có phần của cô!”
Điện thoại rất nhanh bị ngắt. Đô đô đô đô..
Nàng ngồi lặng trong lạnh lẽo…
Mê muội theo nhau mà đến.
Nàng ngửa đầu, lông mi run run nhẫn nại, tay lại sờ trên điện thoại.
“Tôi cần tìm Quan Hạo… Cô làm ơn đưa điện thoại cho anh ấy.” Hơi thở nàng trở nên mong manh.
Bên kia vang lên một giọng trầm thấp nam tính: “Ai đang gọi?” Người phụ nữ đưa điện thoại cho hắn nói nhỏ “Cô ta gọi là gì Ngữ ấy, em không biết, trễ thế này mà còn gọi điện thoại cho anh, là con hồ ly nào đây?”
Người đàn ông khẽ cười một tiếng, thản nhiên nói: “Đưa cho tôi.”
Di động rốt cục cũng trong tay hắn.
Môi nàng tái nhợt kề sát ống nghe: “Tôi đau… bụng rất đau… Anh đưa tôi đi bệnh viện được không?”
Giọng nói của người đàn ông vẫn thản nhiên: “Gọi cho tôi làm gì, sao không gọi 120 ấy?”
Đọc truyện tại đây: Khế ước hào môn
3. Truyện ngược ngôn tình “Nhất Niệm Lộ Hướng Bắc”
- Tác giả: Cát Tường Dạ
- Thể loại: ngôn tình hiện đại, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, có chút ngược….
Trích đoạn:
Cô là Đồng Nhất Niệm, thật sự cô nghĩ không ra ở Lục Hướng Bắc có điểm gì ưu tú hơn người mà ai cũng đều yêu quý anh?
À chắc có lẽ là nhờ vào anh có gương mặt “Họa quốc ương dân” chăng,lại có thêm nụ cười quyến rũ mê hoặc mọi người chết người không đền mạng, chẳng lẽ ba cô không biết được mọi người hâm mộ anh nhiều vô số kể sao? Lại còn đem vị trí phó tổng giám đốc công ty giao cho anh? Như thế còn chưa đủ hay sao? Tại sao ba cô còn mê muội muốn đem cả cô gả cho anh nữa?
Người đàn ông trưởng thành không có việc gì làm hay sao? Đến Đồng gia làm con rể làm gì vậy? Cô Đồng Nhất Niệm vốn không thích kiểu chồng như thế này!
Cô không muốn có người chồng như thế, rõ ràng là vì nhà cô có tiền bạc và thế lực nên mới kết hôn với cô.
Cô không muốn có người chồng như thế, từ lúc bắt đầu kết hôn thì lạnh nhạt như tảng băng, cứng rắn như một tảng đá.
Cô không muốn có người chồng như thế, mỗi ngày đến nửa đêm vẫn chưa chịu về nhà, cô chán ghét phải chờ đợi và lo lắng.
Cô không muốn có người chồng như thế, cho dù bọn họ điên cuồng như thế nào nhưng chỉ cần một cuộc điện thoại của người con gái khác cũng có thể gọi anh đi.
Cô không muốn có người chồng như thế, đã nuôi dưỡng tình nhân mà lại còn chỉ vào mặt cô mà mắng chửi, anh lại còn giúp đỡ người ta.
Cô không muốn có người chồng như thế, cho nên mới đem đơn ly hôn ném trước mặt anh: “Họ Lục kia, tôi chịu đựng đủ rồi! Chúng ta ly hôn đi!”
Thế nhưng, vì sao tất cả mọi người đều lấy tay chỉ vào đầu cô?
“Đồng Nhất Niệm! Đầu cô bị cửa kẹp hỏng rồi à? Cô còn có thể tìm đâu ra một người đàn ông ưu tú như Lục Hướng Bắc chứ?
“Đồng Nhất Niệm! Cô có biết một khi cô đã buông tay, có bao nhiêu cô gái xếp hàng chờ được gả cho anh không?”
“Đồng Nhất Niệm! Con nếu dám cùng Hướng Bắc ly hôn, ba sẽ không cần một đứa con gái như con nữa!”
“Chị, chị muốn ly hôn với anh rể sao? Em sẽ không khách sáo nữa! Anh rể! Em đến đây! Anh có thể hỏi em yêu anh sâu đậm đến mức nào!”
Đọc truyện ngược: Nhất Niệm Lộ Hướng Bắc
4. Truyện trước ngược sau sủng “Cục Cưng Có Chiêu”
- Tác giả: Vi Lan Tử Mặc
- Thể loại: ngôn tình, ngược, sủng
Trích đoạn:
“Ân Tuấn, anh đang nói gì vậy? Sao anh có thể nói với em như thế? Năm năm nay em luôn tận tuỵ vì anh và Diệp Tranh, em đã làm gì sai?”
Sở Anh Lạc lúc này đột nhiên khiến Diệp Ân Tuấn cảm thấy cực kỳ phiền chán.
Anh không giỏi làm gì với phụ nữ, chưa kể bây giờ có đánh chết Sở Anh Lạc cũng không chịu nói thật, thay vì cứ tiếp tục lãng phí thời gian với cô ta thế này, anh sẽ thay đổi chiến lược.
Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nhìn Sở Anh Lạc nói: “Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho cô, Sở Anh Lạc, chỉ cần cô nói ra những gì mình đã làm với người nhà họ Diệp thì tôi có thể đồng ý không để cô ngồi tù, nhưng nếu cô bỏ qua cơ hội này, sau này sẽ không còn bất cứ liên quan gì đến nhà họ Diệp nữa. Đương nhiên, trong ấn tượng của Diệp Tranh, cô sẽ vì bị bệnh mà chết.”
Nghe những gì Diệp Ân Tuấn nói, Sở Anh Lạc đột nhiên hoảng sợ.
“Anh định làm gì em?”
“Vậy phải xem cô nói gì rồi tôi mới quyết định được.”
Sự tàn nhẫn Diệp Ân Tuấn chưa bao giờ để lộ ra trước mặt Sở Anh Lạc gần như đã dập tắt tia sáng tưởng tượng cuối cùng của cô ta.
“Anh không thể làm vậy với em! Diệp Ân Tuấn, em đã dành năm năm thanh xuân để nuôi con cho anh, làm trâu làm ngựa cho nhà họ Diệp, sao anh có thể đối xử với em như vậy?”
Diệp Ân Tuấn thấy Sở Anh Lạc sắp nhào tới người mình, lập tức kéo cảnh vệ qua chắn ở phía trước.
Sở Anh Lạc không kịp chuẩn bị, lao thẳng vào lòng cảnh vệ.
Cảnh vệ là một cậu trai trẻ, bị Sở Anh Lạc ôm như vậy đột nhiên mặt đỏ bừng, thậm chí còn không biết phải làm gì.
Sở Anh Lạc thẹn quá hoá giận.
“Cậu dám sàm sỡ tôi? Muốn chết à?”
Cô ta vung tay thật mạnh.
Cảnh vệ không kịp đề phòng đã nhận một cái tát, thật sự có chút tức giận.
Diệp Ân Tuấn cảm thấy may mắn vì mình không bị Sở Anh Lạc đụng vào, nếu không anh sẽ buồn nôn mất mấy ngày, càng không biết có bị buồn nôn tới Thẩm Hạ Lan hay không. Nghĩ đến đây, sắc mặt anh lại trở nên khó coi.
“Xem ra cô vẫn không biết hối cải, đây là một nơi không tồi, cô suy nghĩ cho kỹ đi, nghĩ xong thì tới tìm tôi bất cứ lúc nào.”
Nói xong Diệp Ân Tuấn rời khỏi căn phòng không chút lưu luyến, nói với cục trưởng bên cạnh: “Phòng này nhỏ quá, có thể đưa cô Sở đến phòng thẩm vấn. Nếu cô ấy không chịu nói thì không cho uống nước, cũng không cho ăn, khi nào cô ấy nói thì thôi.”
Cục trưởng vội gật đầu.
Sở Anh Lạc sụp đổ.
Đọc truyện ngươc: Cục cưng có chiêu
5. Truyện ngược nhẹ ‘Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy’
- Tác giả: mình là tác giả
- Thể loại: ngôn tình, trước ngược sau ngọt
Trích đoạn:
Hôm nay là lễ cưới của Hứa Cảnh Sâm và Lâm Mỹ Lam.
Hứa Cảnh Sâm là chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, anh vừa có tài lại vừa có sắc, còn trẻ nhưng đã nắm trong tay quyền điều hành những tập đoàn lớn, lại rất đẹp trai.
Còn Lâm Mỹ Lam là thiên kim tiểu của tập đoàn Lâm thị cũng có tiếng trong thành phố S, cô còn là con gái rượu nên rất được yêu chiều.
Vì nhà cô mắc nợ nhà anh một khoản tiền nên cô phải lấy anh.
Hứa Minh Lộc là ông của Hứa Cảnh Sâm, là người đưa ra yêu cầu này. Ông rất thích Lâm Mỹ Lam, muốn cô làm cháu dâu, vì cô vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện.
Lâm Mỹ Lam đã yêu Hứa Cảnh Lâm từ cái nhìn đầu tiên.
TẠI PHÒNG TRANG ĐIỂM CHO CÔ DÂU
“Con gái ba hôm nay đẹp quá!” – Lâm Hoàng Khải đứng đằng sau con gái mình nói.
Lâm Mỹ Lam cười hạnh phúc, cô rất mong chờ hôn lễ này.
“Nào con trang điểm xong chưa, để ba dẫn con ra ngoài.” Lâm Hoàng Khải nhìn cô cười nói.
“Vâng”. Cô gật đầu rồi khoác vào tay ba vào lễ đường.
Khách hôm nay toàn là những người có thế lực trong thành phố S, không phải thiên kim hay thiếu gia của tập đoàn nào đó thì cũng phải là quý tộc hay minh tinh.
Lễ đường được tổ chức ở nhờ thờ lớn nhất phía tây thành phố.
Cùng ba bước ra lễ đường, cô nhìn xung quanh nhưng không thấy Cảnh Sâm đâu:
“Ba! Sâm đâu rồi ba?”
“Haizz! Ba nãy giờ không thấy nó đâu” – Ông lắc đầu thở dài nói.
Hứa Minh Lộc nghe vậy liền quát tên vệ sĩ kế bên: “Cậu chủ của các ngươi đâu, gọi nó đến đây cho ta!”
Tên vệ sĩ lập tức gọi điện, nhưng gọi mãi không ai bắt máy.
” Thưa…Thưa ông chủ, cậu chủ không chịu bắt máy”.
“Gọi tiếp, gọi nó cho ta, gọi chừng nào nó nghe thì thôi”- Ông bực tức mắng chửi.
Mỹ Lam thấy vậy đi tới chỗ ông: “Chắc anh ấy bận biệc gì thôi ông, đợi lát nữa anh sẽ đến thôi.”
Ông lắc đầu thở dài, lấy tay vỗ lên tay cô như an ủi.
Ba tiếng sau Hứa Cảnh Sâm bước vào lễ đường, anh mặc một chiếc áo khoác màu đen dài đến gót chân, quần tây đen dài, càng tôn lên chiều cao và vẻ đẹp của anh. Ngũ quan đầy đặn, mũi cao, môi mỏng, đôi mắt lạnh lẽo không một tia ấm áp.
Hứa Cảnh Sâm bước tới kéo tay cô đi, không nhìn cô một cái dẫn thẳng tới chỗ cha xứ, quát: “Làm gì thì làm lẹ đi, tôi không có thời gian cho mấy việc dư thừa này.”
Cha xứ sợ hãi nuốt nước bọt, tay chân muốn cuốn, nhìn vào đôi mắt anh ông càng sợ hãi hơn, trên trán đã có một lớp mồ hôi mỏng.
Đọc full truyện: Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy
6. Truyện đam mỹ ngược ‘Mười Năm Yêu Anh Nhất’
- Tác giả: Vô Nghi Ninh Tử
- Thể loại: đam mỹ , trước ngược thụ sau ngược công
Trích đoạn:
Lúc ra khỏi bệnh viện tuyết đang rơi, bông tuyết lạnh lẽo và gió lạnh thổi qua mặt, khi đó Hạ Tri Thư mới chậm chạp nhận ra, hình như lại đến mùa đông rồi.
Mùa đông ở Bắc Kinh thật lạnh. Hạ Tri Thư thuận tay sửa lại khăn quàng cổ, trong tay là vài tờ giấy xét nghiệm bị cậu vò nhăn nhúm. Lòng càng lạnh hơn.
Cậu đứng ở trạm, chờ xe bus không biết lúc nào mới đến, ngón tay lạnh đến tái xanh. Cậu lấy điện thoại ra ấn số, lúc không có ai nhận lại ấn gọi lần nữa, hết lần này đến lần khác. Cuối cùng vẫn không ai bắt máy.
Hạ Tri Thư vò mấy tờ giấy kia thành cục rồi ném vào thùng rác.
Chờ hơn nửa tiếng rốt cuộc xe bus cũng tới, trên xe ít người lạ thường. Hạ Tri Thư tựa trán vào cửa kính, lại bấm điện thoại lần nữa, lần này đã có người nhận.
“Hôm nay tuyết rơi rồi, mùa đông lại đến.” Mười bốn năm. Giọng Hạ Tri Thư bình tĩnh ôn hoà, nhưng nước mắt không kìm được tuôn đầy mặt.
Tưởng Văn Húc ra hiệu im lặng với tình nhân bên cạnh, cảm thấy Hạ Tri Thư suốt ngày nói chuyện như đánh đố thực sự khiến người ta ghét: “Có chuyện gì? Anh đang tăng ca.”
“Tối nay anh có về ăn cơm không? Lâu lắm rồi anh không về nhà.” Hạ Tri Thư vuốt ve chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út phải, nhìn nước mắt nhỏ xuống mu bàn tay.
Tưởng Văn Húc cảm thấy hôm nay Hạ Tri Thư rất kỳ lạ, đây chỉ là trực giác, dù sao hai người cũng đã ở với nhau mười bốn năm: “Em làm sao thế?”
Hạ Tri Thư không trả lời, chỉ kiên trì hỏi lần nữa: “Tối nay anh có về không? Ngày tuyết rơi nên ăn sủi cảo, em sẽ làm cho anh.”
“Thật sự không về được.” Tưởng Văn Húc bắt đầu thấy bực, ngữ khí không mặn không nhạt của Hạ Tri Thư làm hắn cũng mất khẩu vị: “Em cũng đừng làm, anh sẽ bảo Tiểu Tống đặt một phần cho em, anh cúp đây, bận lắm.”
Hạ Tri Thư nghe tín hiệu báo bận trong điện thoại, lòng đau như cắt, chậm rãi nhét điện thoại vào túi.
Đọc full truyện ngược: Mười năm yêu anh nhất
7. Truyện ngôn tình ngược ‘Triền Miên Sau Ly Hôn’
- Tác giả: Bát Trà Nhân
- Thể loại: ngôn tình ngược
Trích đoạn:
Nửa đêm, Lương Hạnh dường như đã chìm vào trong giấc mơ, nhưng sau đó…
Cô mở đôi mắt nặng trĩu, nhất thời sững lại.
Thì ra ngay lúc này, người đàn ông cả tuần mới về một lần kia đang đứng bên cạnh cô, ánh đèn vàng ấm áp nơi đầu giường rọi lên người anh, soi tỏ làn da nửa thân trên cùng cánh tay thon dài, nhìn qua thật là đẹp.
Lương Hạnh sững sờ.
Hôm nay mới là thứ bảy mà nhỉ, sao anh ta đã về rồi?
Sáng hôm sau, Lương Hạnh bị tiếng còi xe dưới nhà làm cho tỉnh giấc.
Cô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp.
Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy.
Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.”
“À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng.
Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh.
Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau.
Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi.
Đọc truyện ngôn tình ngược: Triền miên sau ly hôn
8. Truyện ngược ‘Yêu Hận Vô Biên’
- Tác giả: Christie
- Thể loại: truyện ngược ngôn tình
Trích đoạn:
“Bốp” một tiếng, một cái tát chói tai vào mặt Mễ Lan.
Không có? Kẻ đê tiện ác độc nhất thiên hạ này, cô nói xếp thứ hai, e rằng không ai dám xếp thứ nhất? Tôi làm sao có thể đổ oan cho cô? Để cho cô ở đây đã là nể mặt cô lắm rồi, lại còn không thành thật! Mau cút đi cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!”
Sắc mặt Mễ Lan trắng bệch, cô ngẩng đầu, ánh mắt lơ đãng nhìn về hướng Hoắc Minh Hách.
Hắn không thèm nhìn cô, lại còn gắp một miếng thịt bò bỏ vào bát Diệp Diệc Thu ngồi bên cạnh, ôn nhu nói: “Em gầy quá, ăn nhiều một chút.”
Diệp Diệc Thu nhìn Hoắc Minh Hách một cái, cười ngượng ngùng: “Cảm ơn anh, A Hách!”
Bọn họ mới quen biết không bao lâu, vậy mà xưng hô lại thân thiết như vậy!
Trái tim Mễ Lan trầm xuống, đôi mắt lại thêm vài phần bi thương.
Bản thân bị em chồng bắt nạt đến mức này, chồng cũng làm như không thấy, lại còn ở trước mặt cô ân ân ái ái mới người phụ nữ khác!
Không thể như vậy! Không thể như vậy! Cầu xin anh nhìn tôi một cái thôi, xin anh!
Mễ Lan cố nhìn về phía Hoắc Minh Hách, trong tim thầm kêu hàng nghìn hàng vạn lần!
Hoắc Minh Hách xoay nửa người, nhẹ nhàng đặt trên gò má Diệp Diệc Thu một nụ hôn, Diệp Diệc Thu khẽ sửng sốt, sau đó hai người họ ánh mắt thâm tình nhìn đối phương, ngọt ngào đến phát ngấy…
“Diệc Thu, tối hôm nay em đừng rời đi, ở lại đây có được không?
Ngữ khí Hoắc Minh Hách đầy ám muội.
Đầu óc Mễ lan “ầm” lên một tiếng?
Ở lại đây? Hoắc Minh Hách để cho cô ta ngủ ở phòng ngủ của cô và hắn?
Lúc này Hoắc Băng Băng cười phụ họa: “Diệc Thu, anh trai tôi muốn cô ở lại vậy thì cô ở lại đi, dù gì thì hai người cũng sắp kết hôn rồi, phải không?”
Đọc full truyện: Yêu hận vô biên
9. Em Sợ Anh
- Tác giả:Lê Nguyễn An Nhiên
- Thể loại: truyện ngược, ngôn tình
Trích đoạn:
Cô được ra tù! Đúng rồi, 7 năm nhìn ánh mắt trời qua thanh sắt, chịu đủ mọi tủi nhục đau đớn nơi tù đày. Cuối cùng Hạ An cũng thoát khỏi nơi đây!
Nơi đáng sợ, nơi tăm tối ấy… Hạ An không muốn quay lại nữa! Những đêm người đau đến chẳng ngủ được, lạnh lẽo co cho mình một tấm ga mỏng. Những hôm nắng đến nổ trời, làm liền tay chẳng được nghỉ. Những trận đòn, những cái tát, những vết trầy xước, vết bỏng ở đây… cô chẳng quên được!
Hít một hơi thật sâu, quang cảnh vẫn vậy, đường phố chẳng thay đổi, vẫn vội vã vẫn tấp nập. Nhưng cô nhớ anh! Người con trai mà suốt 7 năm cô ở tù chẳng đến thăm tới một lần, 14 năm chạy nhong nhong theo anh chẳng liếc lấy một cái!
“Hạ Lan, chị sao rồi? Có anh ấy bên cạnh chắc hạnh phúc lắm! 7 năm qua em tự thấm rồi, em sẽ không làm phiền anh chị nữa!”
Cô tự nói, tự cười, tự lau nước mắt.
Nhà họ Nguyễn.
Choang!!! Tiếng chiếc chén sứ va chạm với gạch đá hoa, thật sắc, sắc đến gai người, tiếng người đàn ông phẫn nộ.
“Con nghịch tử, mày còn dám vác mặt về đây sao? Mày còn định hại ai nữa! Hả??”
Đọc full truyện: Em sợ anh
10. Truyện ngược nặng ‘Vật Trong Tay’
- Tác giả: Bối Hân
- Thể loại: truyện ngược tâm ngược thân, ngôn tình
Trích đoạn:
“ Anh Tiết, xử lý con quỷ nhỏ này thế nào ạ?”. Hổ hỏi.
Thẩm Tri Tiết cúi đầu dùng miếng vải quấn vết thương trên tay, nghe vậy liền liếc nhìn người con gái đang run rẩy núp cạnh bánh xe, thản nhiên đáp: “Làm sạch sẽ một chút, đừng để lại hậu họa”.
Giọng nói dễ nghe, âm sắc trầm thấp rõ ràng, mơ hồ lộ vẻ lạnh lùng.
“Vậy để em”. Hổ lên tiếng, nói xong cầm chiếc côn sắt dài hơn thước nhìn về phía cô gái.
Đó là một đoạn thép tròn to bằng ngón tay cái, Hà Nghiên nhặt ở công trường xây dựng về, đặt trong hộp dụng cụ trước ghế phụ, cô tính dùng để phòng thân, không ngờ nó lại rơi vào tay kẻ bắt cóc, trở thành hung khí muốn đoạt mạng cô.
Sống sót, bất luận thế nào cũng phải sống sót!
Người Hà Nghiên run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Bố mẹ cô sống cả đời hiền lành lương thiện, chắc chắn không chịu đựng nổi cái chết bi thảm của cô. Hơn nữa, cô còn có Lương Viễn Trạch, anh ấy vẫn đang đợi cô đến.
Cô thật không nên lái xe một mình trên đường quê, không nên nghĩ lái xe là an toàn, càng không nên tốt bụng phanh xe khi nhìn thấy có người nằm sõng soài trên đường. Cô nên đạp chân ga cho xe đè qua.
Nhưng bây giờ không phải là lúc hối hận tự trách, bởi vì cô đang trên bờ vực của cái chết.
Đọc full truyện: Vật trong tay
11. Thay Chị Lấy Chồng
- Tác giả: Mộc Tâm
- Thể loại: ngôn tình ngược
Trích đoạn:
Tôi và chị gái tuy có khuôn mặt giống nhau, nhưng lúc nhỏ vì sơ suốt của bệnh viện nên tôi bị đưa vào cô nhi viện.
Cho đến ba năm trước tôi mới trở về nhà họ Tống.
Đứa con gái lỗ mãng như tôi hoàn toàn xa lạ với nhà họ Tống lớn như vậy nhưng vì từ nhỏ tôi không có bố mẹ nên tôi luôn cẩn thận, hy vọng có thể hòa nhập với gia đình ấy, hy vọng có được sự yêu thương của bố mẹ.
Vậy nên hôm trước, lúc bố mẹ và chị gái cầu xin tôi gả cho Lý Hào Kiệt thay cho chị gái, tôi gần như chẳng nghĩ gì mà đồng ý luôn.
Một là vì tôi yêu Lý Hào Kiệt, hai là vì đây là lần đầu tiên tôi được người nhà cần đến nên tôi không muốn khiến họ thất vọng.
Giờ đã là mười hai giờ sáng, sau khi nghi thức lễ cưới kết thúc, Lý Hào Kiệt liền vội vàng rời khỏi, chẳng thèm dặn dò tôi lấy một câu.
Nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay, trong lòng tôi không khỏi cảm thấy đau khổ,
Dưới nhà truyền đến tiếng động cơ nổ máy của ô tô, là Lý Hào Kiệt về, tôi bước đến trước gương, vội vàng chỉnh lại đầu tóc mình một chút rồi bước ra khỏi phòng ngủ với chút căng thẳng.
Dưới nhà.
Thấy Lý Hào Kiệt đi vào, tôi liền nở nụ cười hạnh phúc của một người vợ, đặt đôi dép lê đến bên cạnh chân người đàn ông, rồi gọi tiếng, “Ông xã, anh về… rồi à.”
Tôi còn chưa nói hết câu thì đã ngửi thấy trong không khí toàn mùi rượu, trong đó còn kèm theo mùi nước hoa nồng nặc…
Mũi bỗng chua chát.
Cả tối nay anh ấy đã đi đâu?
Câu trả lời không nói cũng rõ.
Nhưng tôi biết nhiệm vụ của mình, tôi gả đến đây thay cho chị gái, quan hệ giữa tôi và Lý Hào Kiệt quan hệ đến sự hợp tác giữa nhà họ Tống và nhà họ Lý.
Nghĩ đến điều này, tuy trong lòng tôi cảm thấy rất mất mát, nhưng vẫn cố mỉm cười.
Mặc kệ sự khinh thường của người đàn ông, tôi vẫn theo anh ấy lên tầng, rồi gọi một tiếng, “ông xã.”
Đọc full truyện ngôn tình ngược: Thay chị lấy chồng
12. Truyện đam mỹ ngược ‘Còn Nói Em Không Thích Ta’
- Tác giả: Đoản Ca Tại Đồ
- Thể loại: đam mỹ ngược, tiên hiệp
Trích đoạn:
Ma tôn nắm quyền cai trị ở Ma giới tự biết mình không phải là đối thủ của Thần quân, liền an phận thủ thường dưới Ma giới chưa bao giờ gây chiến. Cứ vậy, hai giới Tiên – Ma lấy phương thức quỷ dị như thế mà kéo dài sự yên bình trong hơn một vạn năm. Cũng không biết từ khi nào, hai giới Tiên – Ma không hề sinh ra Tiên nhân hay Ma tộc, ngược lại Nhân giới ngày càng trở nên cường thịnh không ngừng cung cấp nhân lực cho hai giới Tiên – Ma.
Toàn bộ Tam giới đều bình yên vô sự, bất kỳ ai trong Tiên giới hay Ma giới đều cho rằng hai giới Tiên – Ma trước sau như một vẫn bình yên vậy, nhưng không ngờ sự bình yên ấy thế mà bị một vị tu sĩ vừa mới phi thăng Ma giới phá vỡ.
Đương nhiên vị tu sĩ Nhân tộc kia đã tu luyện cả ngàn năm mới phi thăng, nhưng sau khi phi thăng thì chỉ trong vòng một trăm năm đã trở thành tân nhiệm Ma quân ở Ma giới, thực lực sâu không lường được, tên là Ân Du.
Ngàn năm trước, trong lễ mừng thọ Tiên đế, Thần quân Thanh Huyền vẫn luôn ở trong Thần cung mang thần vật Cửu Chuyển Thanh Liên đến chúc mừng Tiên đế, lại đúng lúc bắt gặp Ma quân đang ngụy trang lẻn vào thám thính Tiên giới, Thần quân không chút nghĩ ngợi tung một chưởng đem vị tân nhiệm Ma quân này đập bay xuống Ma giới.
Ai ngờ một chưởng này của Thần quân bị Ma quân ghi hận, Ân Du này đúng là kẻ tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo.
Hắn trở về dưỡng thương một tháng, sau đó tức giận bay lên trời ngông nghênh đứng trước cổng Thiên giới.
Lại nói Tiên giới vốn đã an ổn hơn một vạn năm như vậy, lần đầu vớ được Ma tộc xuất hiện trên Tiên giới, thiên binh thiên tướng nhiệt huyết sôi trào vừa xuất phát liền phi như sấm chớp gió rền đuổi tới cổng trời.
Đám tiên quân vô cùng lo lắng vọt tới, tay áo phất cao chuẩn bị cho một hồi đại chiến kịch liệt, lại ngã ngửa ra vì Thiên môn sớm đã trống trơn.
Vội hỏi han tình hình, thì ra Ân Du kia một mình xông lên đây còn chưa thèm nói, thế mà dám cả gan bay lên chín mươi chín tầng trời đứng ngoài đại điện của Thanh Huyền, lớn tiếng khiêu khích.
Thần quân Thanh Huyền là ai? Chính là vị thần tiên đứng trên đỉnh cao, không nhiễm bụi trần, vạn người kính ngưỡng! Há lại tha thứ cho một tên ma tộc đến nhục mạ mình sao? Chúng tiên quân tức giận đến khó thở, rủ nhau lập tức xông lên Cửu cửu trọng thiên.
Nhưng mà không chờ bọn họ kịp bay lên, yêu nhân Ma giới không biết sống chết kia đã bị trận pháp được Thần quân bố trí ngoài đại điện đập bay về Ma giới.
Chúng tiên quân líu lưỡi, âm thầm cảm thán: Tân nhiệm Ma Quân không biết trời cao đất rộng, to gan lớn mật dám trêu chọc Thần quân, mà chuyện này đúng là từ khi trời đất hình thành cho tới nay chỉ có một. Phỏng chừng về sau sẽ không có sự việc tương tự xảy ra nữa.
Đọc full truyện tại đây: Còn nói em không thích ta
13. Không Làm Nữ Phụ Bạch Liên Hoa
- Tác giả: Ma An
- Thể loại: ngôn tình, ngược, sủng, nữ cường
Trích đoạn:
Gần đây trong giới thượng lưu của thành phố B truyền ra một tin tức làm cho người ta bàn tán say sưa, bất kể là những phu nhân nhà giàu hay là các tiểu thư đời thứ hai, lúc nhàn rỗi tập hợp lại với nhau thì kiểu gì cũng sẽ nhắc đến.
Tiểu thư Trần Hề Thời mà nhà họ Trần nuôi hai mươi năm là đồ fake.
Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời này là giả, mà là nói thân phận của cô là giả.
Các phu nhân đời trước về cơ bản đều biết, năm đó, sau khi tiểu thư của nhà họ Trần sinh ra không bao lâu liền bị bảo mẫu lòng dạ hiểm độc ôm đi mất, hai năm sau nhà họ Trần mới tìm lại được đứa con gái bị ôm đi trong trại trẻ mồ côi tại thành phố nhỏ ở vùng sát biên giới.
Bước ngoặt của sự việc xuất hiện từ chỗ này.
Gần đây trại trẻ mồ côi đang sắp xếp lại hồ sơ trong vòng hai mươi năm, viện trưởng tân nhiệm phát hiện ra chỗ nhầm lẫn của chuyện năm đó, khi đó viện mồ côi có hai bé gái hai tuổi, một là thiên kim nhà giàu bị lưu lạc bên ngoài, một là cô nhi đã làm xong thủ tục và sẽ được một đôi giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì sự sơ suất của nhân viên chăm sóc, người mà nhà họ Trần ôm về chính là cô nhi vốn dĩ được giáo sư đại học nhận nuôi, mà thiên kim nhà giàu chân chính lại bị đưa đến chỗ vợ chồng giáo sư đại học.
Có điều bây giờ tiểu thư chân chính của nhà họ Trần là ai, trong mắt mọi người cũng không quan trọng, cái quan trọng là hóa ra từ trước đó, ông chủ nhỏ lấy lại nhà họ Giang năm ấy, thổi phồng chuyện hai nhà Giang Trần đính hôn làm cho thành phố B xôn xao, cuối cùng cái vị bị người ta từ hôn vả mặt kia lại là con gà rừng, tu hú chiếm tổ chim khách.
Đám chị em plastic* trong vòng xã giao tập hợp lại với nhau uống trà chiều như thường lệ, nhắc đến gà rừng thì đều có vẻ mặt mừng thầm và xem thường.
*Chị em plastic: Ý chỉ những người chơi thân nhưng là thân ai nấy lo.
“Đại tiểu thư gà rừng biến thành phượng hoàng hai mươi năm, bây giờ mới bị vạch trần đã là lợi cho cô ta rồi.”
“Hèn gì, Giang Hành Triệt làm sao nhìn được loại mặt hàng đó.”
“Nghe nói nhà họ Trần đã phái người đi đón tiểu thư chân chính rồi, mọi người nói xem phượng hoàng sắp về rồi, gà rừng nên làm thế nào?”
“Đương nhiên là chạy về chuồng gà rừng của cô ta rồi, cũng không phải là ba mẹ ruột, nhà họ Trần có tác phong gì cũng không phải là mọi người không biết, chẳng lẽ các cậu cảm thấy nhà họ Trần sẽ tiếp tục dùng hàng hiệu để nâng một con gà rừng bị nhà họ Giang từ hôn?”
Đọc full truyện tại đây: Không làm nữ phụ Bạch Liên Hoa
14 “Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
- Tác giả: Atermis
- Thể loại: Ngôn tình, ngược, sủng
Trích đoạn:
“Quân ơi! Đi câu chuồn chuồn với em không? Chị Quân ơi! Chị Quân.”
Giọng một cậu bé lanh lảnh ngoài cổng nhà không ngừng gọi tên Quân. Thấy không có người trả lời, cậu bé chạy vọt vào mà không chú ý nên va phải bậc thềm rồi ngã xuống.
“Á! Đau quá!”
“Trời đất, em đi đứng kiểu gì thế.”
Quân vừa đỡ cậu bé dậy vừa lấy tay phủi sạch đất trên người cậu vừa lầm bầm:
“Lần sau chú ý vào. Ngã xuống rồi nhỡ bị thương ở mặt có sẹo là mai mốt lớn lên không có bạn gái đâu nhé!”
“Hì hì, em có chị Quân làm bạn gái em rồi. Em xấu trai cũng được.”
Vừa nói vừa móc trong túi ra một quả ổi rồi đưa cho Quân:
“Khánh cho chị nè. Nhận ổi của em là không được mắng em nữa nhé.” Cậu nhóc híp mắt mở nụ cười giòn tan rồi nhanh dúi quả ổi vào tay cô bé.
Khánh Quân cầm quả ổi trong tay rồi nói:
“Mới có sáu tuổi thôi mà ranh ma thế rồi hả?”
Cô bé vừa nói vừa nhéo má củ tỏi mầm mới cao ngang vai mình và trêu. Chưa dừng lại đó cô bé lại truy hỏi thằng nhóc:
“Ổi đâu ra mà đầy trong túi em thế? Nói mau! Có phải em trèo tường nhà bà Bi vặt trộm không hả?”
“Không….không có đâu! Em thề!” Cậu nhóc đưa tay chỉ hai ngón lên trời và nói một cách ấp a ấp úng, biểu cảm hiện tại lại bán đứng cậu nhóc.
“Được rồi! Không nhận thì để chị mách chú Hưng xem chú ấy trị em như thế nào.” Quân nghiêm nghị.
“Ối chị đừng mách ba em. Lần trước em ăn đòn vẫn chưa lành cái mông nè. Chị tha cho em đi! Em hứa lần sau không trộm ổi nữa.”
Cậu nhóc sợ hãi khi nhắc lại trận đòn hai ngày trước của ba mình. Chỉ vì mải leo lên để hái xoài mà làm hỏng cả hàng rào của hàng xóm. Lúc hàng xóm qua nhà tố cáo thì mẹ đi vắng. Không ai bênh giúp cậu nên mới bị đánh đòn thừa sống thiếu chết. Nghĩ lại Khánh vẫn rùng mình nên mới kéo tay năn nỉ Quân.
“Đấy thấy chưa? Em tự nhận là mình đi trộm đồ của người khác rồi nhé.” Quân tiếp tục.
“Ơ…ơ….ơ.” Khánh ngơ ngác mắc tròn xoe há miệng chữ O nhìn Quân.
Cô bé vì nhìn thấy bộ dáng đáng yêu này của cậu bé mà bật cười. Rồi lại đưa tay véo má Khánh thêm lần nữa rồi nói:
“Trêu em đấy! Đi câu chuồn chuồn thôi.”
Nói rồi Quân lôi kéo tay Khánh đi ra vườn sau nhà. Tiếng trò chuyện tíu tít ngây ngô của cậu bé sáu tuổi và cô bé tám tuổi giữa vườn làm tan cái nắng của mùa hè oi ả. Chúng mải mê nô đùa giữa cái nắng chói chang mà không cảm thấy mệt mỏi.
Đọc full truyện: Chị vợ theo anh về nhà nào
15. Truyện ngược sủng ‘Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói’
- Tác giả: Hạ Tường Lam
- Thể loại: ngôn tình, truyện ngược, sủng
Trích đoạn:
Mưa rả rích suốt mấy ngày mấy đêm trắng trời trắng đất, một cô gái dáng người thanh mảnh đứng ở cửa sổ của phòng bệnh đặc biệt, cả căn phòng mang gam màu trắng đơn điệu và buồn tẻ, trên người cô gái kia thì đều đầy rẫy vết thương, đôi mắt của cô được quấn bởi một lớp băng trắng, gương mặt cô có những vết sẹo khiến người khác giật mình sợ hãi, bây giờ người quen mà gặp chắc cũng không nhận ra cô là Kiều Uyển Vũ của ngày nào đâu.
Có tiếng tin nhắn, cô y tá tên Tiểu Nhu liền cầm đọc cho Kiều Uyển Vũ nghe: “Kiều tiểu thư lại có tin nhắn từ bạn cô nè người đó nhắn [Uyển Vũ, cậu gặp mình một lát có được không, một lần thôi cũng được], cô có muốn nhắn lại điều gì không tôi giúp cô”.
Kiều Uyển Vũ nghĩ nghĩ rồi đáp: “Không cần đâu, cảm ơn cô”.
Cô y tá kia nhíu mày hỏi: “Kiều tiểu thư cô đừng trách tôi nhiều chuyện nha, trong khoảng thời gian 3 tháng cô hôn mê hình như ngày nào người bạn đó cũng nhắn tin nói muốn gặp cô hết tôi cảm thấy người bạn này thật sự rất quan tâm đến cô, tại sao cô lại không chịu gặp người đó vậy?”.
Kiều Uyển Vũ khẽ nâng khóe môi lên cười khổ: “Cô nói xem với bộ dạng đáng sợ của tôi hiện tại làm sao dám gặp ai được chứ…mọi người giấu tôi nhưng tôi biết mình đáng sợ cỡ nào mà”.
Cô y tá kia liền nắm lấy bàn tay của Kiều Uyển Vũ an ủi cô: “Kiều tiểu thư cô đừng bi quan như vậy mà, Tề thiếu đã cho người liên hệ với bác sĩ thẩm mỹ giỏi nhất rồi dung mạo của cô nhất định phục hồi lại như lúc ban đầu, Tề thiếu cũng đang tìm người hiến giác mạc cho cô trong thời gian sớm nhất, cô sẽ lại được nhìn thấy ánh mặt trời và mọi thứ trên thế giới này”.
Kiều Uyển Vũ nghe như vậy nhưng cũng không dám trông chờ gì vào người khác nữa, nếu số phận đã bắt cô như thế thì cô sẽ chấp nhận thôi cũng chẳng biết từ bao giờ một Kiều Uyển Vũ mạnh mẽ, kiên cường đã biến mất chỉ còn lại một cô gái yếu đuối, mong manh và dễ vỡ. Lúc trước còn vì người quan trọng nhất trong cuộc đời mà cố gắng không dám ngã xuống bây giờ thì không cần phải sợ nữa, dẫu cô có ngã xuống e rằng cũng chẳng ai để tâm đến đâu.
Thế giới này rộng lớn nhiều người như vậy dù bạn có biến mất người ta cũng chẳng hay biết, bầu trời sẽ không vì bạn buồn mà mất đi màu xanh của nó, lòng người cũng không vì bạn tốt đẹp mà luôn ấm áp đâu.
Trời hôm nay lại đổ mưa, là một trận mưa thật to nghe đâu dự báo thời tiết là bão đang đổ bộ vào khu vực biển Đông, thành phố Vịnh Xuyên* là một thành phố giáp biển nên cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.
* Vịnh Xuyên: tên một thành phố trong truyện.
Kiều Uyển Vũ lại đứng bên cửa sổ cảm nhận hơi thở của mưa vừa quen thuộc mà vừa xa lạ bên ngoài, không biết qua bao lâu cô lên tiếng nói chuyện: “Tiểu Nhu, cô lấy điện thoại nhắn giúp tôi một cái tin cho người bạn kia được không?”.
Cô y tá liền gật đầu: “Đương nhiên là được rồi, cô muốn nhắn cho ai?”.
“Người có nick tên Phong Lãng”.
Cô y tá vào mục tin nhắn chọn tên Phong Lãng rồi hỏi: “Cô đọc nội dung cho tôi đi”.
Đọc full truyện: Tình mỏng tựa sương đau thương tựa khói
16. Truyện đam mỹ ngược tâm ngược thân ‘Chấp Niệm Yêu’
- Tác giả: Chubss
- Thể loại: đam mỹ ngược, thế thân, ngược tâm ngược thân, băng lãnh công, nhược thụ, HE.
Trích đoạn:
Chua quá. Cậu vốn thích ăn ngọt, thế nhưng lại làm cái bánh này vị dâu, vị mà hắn nói rằng hắn thích nhất. Cái đoạn tình hão huyền này bao giờ mới kết thúc được đây.
Ding ding.
Tiếng chuông cửa vang lên làm đứt đoạn suy nghĩ của cậu. Hắn về rồi sao? Chưa tới 12h đêm, vẫn kịp để thắp nến thổi bánh, dù biết hi vọng vô cùng nhỏ nhoi nhưng cậu muốn được ngồi cùng hắn khi cầu nguyện.
Lúc cậu mở cửa ra thì có đến hai thân ảnh đứng ở ngoài. Dương Minh Hạo bị say rượu, cơ thể đứng không vững, đang gục mặt vào vai của người bên cạnh. Mà người bên cạnh hắn là người khiến cậu luôn ghen tị nhất – Giang Kiệt.
Giang Kiệt nhìn Lăng Khải đờ đẫn nhìn mình thì hơi nhíu mày rồi nhanh chóng nở nụ cười:”Lăng Khải, lâu rồi không gặp?”
Lăng Khải vì lời chào của hắn mà giật mình nhận ra mình hơi thất lễ. Cậu đưa tay ra định đỡ một bên tay còn lại của Minh Hạo thì Giang Kiệt khẽ nghiêng người:”Không cần đâu, để tôi đỡ được rồi. Trông cậu nhỏ nhắn như vậy đỡ anh ấy sẽ khó khăn lắm.” Nói xong y dìu Minh Hạo lướt qua cậu để đi lên phòng.
Lăng Kiệt ngẩn ra một chút rồi mới chạy theo lên lầu. Giang Kiệt thấy cậu lên liền chỉ vào Minh Hạo:”Anh ấy giao cho cậu. Tiện thể có thể cho tôi dùng nhờ nhà vệ sinh được không? Trên người tôi vẫn còn mùi rượu nồng quá.”
“À…ừm nhà vệ sinh ở….”
“Tôi biết rồi không cần chỉ đâu. Dù sao tôi cũng quen thuộc căn nhà này mà.” Giọng nói của Giang Kiệt nghe vô cùng thoải mái, ai nghe cũng sẽ hiểu đơn giản là thân thiết nên biết rõ nhà nhau. Thế nhưng Lăng Khải nghe được trong giọng nói ấy có bao nhiêu tư vị.
Đúng vậy. Dù cho nói gì đi chăng nữa cậu cũng chỉ là một thằng đến sau, một thằng phải quỳ gối xuống để cầu xin tình yêu của người khác. Mẹ cậu từng nói, kẻ chỉ biết xin mà không biết cho thì mãi mãi chỉ là một kẻ hèn mọn.
Đọc full truyện: Chấp niệm yêu
17. Truyện đam mỹ ngược ‘Biệt Thự Mê Tình’
- Tác giả: Mạn Quang
- Thể loại: đam mỹ, Nhất thụ nhất công, hiện đại, ngược thân ngược tâm, HE
Trích đoạn:
“Con mẹ nó!” Tôi hung hăng chửi mắng lão thiên gia. Đây đã là lần thứ N tôi bị trả lại bản thảo. Không có nhà xuất bản nào nguyện ý xuất bản tiểu thuyết của tôi, mà giờ tôi sắp táng gia bại sản đến nơi rồi. Tôi vì viết tiểu thuyết đã từ bỏ một công việc cực tốt, bạn gái cũng bởi vậy mà chia taytôi. Nguyên do là nàng không muốn cùng tên “Ảo tưởng gia” tôi chung sống cả đời. Dù thế tôi vẫn không từ bỏ giấc mộng mình đang theo đuổi, tôi tin tưởng một ngày nào đó tôi sẽ trở thành tiểu thuyết gia xuất sắc. Nhưng hiện tại sinh hoạt của tôi duy trì “kết hôn phí” lúc trước tôi tiết kiệm còn có bảo hiểm nhân thọ do cha mẹ chết vì tai nạn để lại. Cái đáng nói chính là, hiện tại số tiền đó đã bị tôi hao phí không ít, giờ tôi đã sắp không còn nhìn thấy ánh sáng hi vọng vào ngày mai. Một con người có triển vọng trở thành tiểu thuyết gia vang danh thiên hạ giờ đây sắp thành một tên thanh niên chết đói đầu đường.
Túi tiền chỉ còn hơn trăm, đến kỳ đóng tiền thuê nhà hẳn là giao không nổi. Tiền ăn còn không biết có thể chống đỡ được đến lúc nhà xuất bản nào đó chấm trúng bản thảo không nữa. Thật sự đau thấu tâm can!
Tôi suy sụp quay về nhà trọ. Đêm nay có thể là đêm cuối cùng tôi ở lại nơi này, ngày mai chủ nhà sẽ bởi vì tôi không đưa tiền thuê mà đuổi tôi ra khỏi cửa.
“AndrewYang, có người tìm cậu!” Tôi vừa mới tiến đến cửa, bà chủ nhà đã kêu tôi lại.
“A?” Làm tôi giật cả mình, tôi tưởng bà định hướng tôi đòi tiền nhà chứ! “Tôi biết rồi. Cám ơn bà, Mrs.Stone.”
Năm 80 cha mẹ tôi đến nước Mĩ, trở thành người di dân từ Trung Quốc. Tôi tuy sinh ra ở Trung Quốc nhưng lại ở nước Mĩ, chịu ảnh hưởng của nền giáo dục nơi này. Có thể nói, tôi bây giờ trừ bỏ diện mạo như người Trung Quốc ra, tiếng Trung có thể nghe hiểu nhưng nói thì không thạo. Cho nên, tôi ở đây hẳn là không có thân nhân, về phần bằng hữu cũng bởi vì sự nghiệp mà bị tôi làm bất hòa.
Đọc full truyện: Biệt thự mê tình
18. Truyện ngôn tình ngược ‘Người Tình Trí Mạng’
- Tác giả: Ân Tầm
- Thể loại: ngôn tình ngược, cẩu huyết
Trích đoạn:
Ở thành cổ Thương Lăng lưu truyền một lời đồn đại kinh dị về cầu Cửu Tử.
Cây cầu này nằm trên con đường Cổ Đồng phía Tây ngoại thành, từ xa sẽ đối diện với khu bảo tồn lịch sử nằm trên con đường Tô Hà trong thành.
Ai ai cũng kể rằng, cầu Cửu Tử một đầu gác phía dương gian, một đầu hướng về âm thế, linh hồn của người chết sẽ men theo cây cầu Cửu Tử để đi xuống địa phủ.
Sở dĩ cây cầu lấy tên là Cửu Tử tương truyền là vì nhờ có chín người con của rồng trấn áp âm khí trên cây cầu này mà trật tự của hai thế giới âm dương mới không bị đảo lộn.
*Theo truyền thuyết, bảy người con của rồng là bảy người con của Đông Hải Long Vương, bao gồm: Tù Ngưu, Nhai Xế, Trào Phong, Bồ Lao, Toan Nghê, Bệ Ngạn, Phụ Hí, Li Vãn.
Thế nên, ban ngày, dù là người hay xe cộ đều có thể đi lên cầu, nhưng chỉ cần đêm xuống thì nơi đó sẽ trở thành con đường dẫn tới địa ngục. Người trần dù có phải đi đường vòng cũng sẽ không đi lên cầu. Một là sợ mình chặn đường đi của vong linh nào đó, hai là sợ dương khí trên người bị yếu đi.
Những người tài xế bất đắc dĩ phải đánh xe lên cầu thì cũng tuân thủ nghiêm ngặt lời dạy được truyền lại từ đời trước: Phải đi quanh cầu một vòng, như vậy mới không đắc tội tới các linh hồn.
Ai ai cũng nói rằng, Thương Lăng và Côn Minh nổi tiếng ngang nhau. Nếu Côn Minh có cầu Giao Tam* thì Thương Lăng cũng có cầu Cửu Tử.
*Cây cầu nằm ở Bàn Long, Côn Minh, Trung Quốc, nổi tiếng vì có nhiều câu chuyện kinh dị xung quanh.
Mấy ngày gần đây, cây cầu Cửu Tử này bỗng dưng bị giới báo chí theo dõi sát sao, bởi vì cách đó không lâu, tại Thương Lăng đã xảy ra một chuyện lớn!
Khách sạn Skyline tọa lạc trên con đường Tô Hà của thành cổ Thương Lăng, là khách sạn đẳng cấp bảy sao năm nay vừa vinh hạnh lọt vào cuộc bình chọn cho giải thưởng Luxury Brand (Thương hiệu sang trọng) của Forbes, nhờ sở hữu những món đồ sưu tầm hiếm có và đắt giá nổi tiếng, một trong số đó, món đồ được người ta chú ý nhất chắc chắn phải là bức “Giang sơn đồ” dài 1200 mét, cao 65 mét được treo tại quán bar dành cho khách VIP của khách sạn.
Đọc truyện: Người tình trí mạng
19. Truyện đam mỹ ngược ‘Đi Đâu Về Đâu’
- Tác giả: Yêu Chu
- Thể loại: Đam mỹ, hắc bang, ngục giam, ngược
Trích đoạn:
Trên lưng Mặc Thất có một vết sẹo rất dài.
Vết sẹo kéo dài từ vai trái đến tận eo phải, lòi cả thịt, thấy cả xương.
Có dùng loại thuốc tốt nhất cũng không cách nào xóa đi được. Hễ những ngày mưa, sẽ lại đau nhức râm rẩm.
Thực ra trên người Mặc Thất chỗ nào cũng sẹo, ai bảo hắn là sát thủ kia chứ.
Thế nhưng trên lưng hắn, đáng ra không có lấy vết sẹo nào.
Không ai có thể làm bị thương lưng hộ vệ số một của “Mặc”.
Ngoại trừ, người được hắn bảo vệ sau lưng…
“Tiếu Bạch làm à?”
“Vâng.” Mặc Thất cúi gằm đầu, không dám xem vẻ mặt chủ nhân hiện tại, cũng không muốn để chủ nhân thấy vẻ mặt mình hiện tại, “… Sau khi nhiệm vụ kết thúc, thiếu gia đột ngột ra tay, đánh thương ba người nhà, giết hai lính gác bên ngoài, chạy đi.”
“Chỉ giết hai người thôi?”
“… Vâng.”
“Ừm…” Người đàn ông có mái tóc đen dài nhịp nhịp ngón tay trên chiếc ghế mây, ra chiều đăm chiêu, “Lại nói… Nhiệm vụ lần này ở thành phố Z phải không? Trung tâm đường sắt toàn miền Nam. Ngồi lên tàu là đi đâu cũng được. Quả thật, rất khó tìm. Chỉ sợ là… sẽ phải tìm rất lâu…”
Căn phòng rộng thênh thang hoàn toàn im ắng, rõ ràng đứng đầy người, mà cả tiếng hít thở cũng không nghe ra.
Bụi bặm lãng đãng trong ánh mặt trời, như thể bay thay sự căng thẳng trong lòng mỗi người…
Dưới nắng, sườn mặt của Lý Khiếu Bạch dường như cũng mang độ ấm, thế nhưng lại không thể làm ai thấy ấm áp nổi. Tầm mắt của họ đều cực lực tránh khỏi người đàn ông đang ngồi trên ghế mây.
Người ấy, có đẹp đến mấy cũng không thể nhìn thẳng.
Đọc truyện đam mỹ ngược: Đi đâu về đâu
20. Truyện đam mỹ ngược thụ ‘Sai Lầm Trong Quá Khứ’
- Tác giả: Shihouin Shirahime
- Thể loại: đam mỹ ngược h sm
Trích đoạn:
“Cậu ta… vẫn đang bị nhốt dưới tầng hầm. Trong khoảng thời gian ngài không ở đây, chúng tôi đều đã làm theo chỉ thị của ngài…”
Hắn trầm giọng:”Được rồi, lui hết đi!”
“Tuân lệnh! Thiếu gia ngủ ngon.”
Năm người kia rời khỏi, ngôi biệt thự sang trọng trở nên yên ắng trong màn đêm. Trong nhà bây giờ chỉ có Diệp Thần Vũ và một người nữa.
Nhưng… không hẳn là “người” vì người đó suốt 4 năm nay không hề được đối xử như một con người!
Diệp Thần Vũ bước vào thư phòng. Hắn đi đến tận cuối phòng, ở đó có một cách cửa khác. Hắn tra chìa khóa vào ổ rồi mở ra. Phía trước hắn là bóng tối bao trùm, chỉ mơ hồ có chút ánh sáng từ thư phòng chiếu vào. Hắn với tay bật điện lên rồi bước chân xuống cầu thang bằng kim loại.
Ở dưới tầng lạnh lẽo, tối tăm, một thân thể trần trụi đang nằm sấp ở đó.
Đọc full truyện Sai lầm trong quá khứ
21. Truyện ngược ‘Ác Mộng’
- Tác giả: Điển Y
- Thể loại: đam mỹ ngược
Trích đoạn:
Tuy rằng Tam Trung nằm trong thành phố, cũng không phải là trường tốt nhất, các trường tốt nhất đều ở ngoại ô thành phố. Các thầy cô giáo cũng khuyên cậu không nên tự đánh giá thấp bản thân, phải lauwj chọn cơ hội tốt nhất. Thế nhưng, cậu thì có cơ hội gì? Cậu làm sao có thể ở ký túc xá?… Cậu không muốn cùng người khác tiếp xúc, giống như lúc học trung học, không giao lưu, không quan hệ, chỉ cần chuyên tâm học tập là được rồi. Không có cách nào cùng thầy cô nói ra sự khó xử của bản thân, cậu chỉ có thể miễn cưỡng cười cười, kết quả, các thầy cô đều cho rằng cậu không muốn xa nhà, bất đắc dĩ tiếc nuối thay cậu…
” Con no rồi!” Buông đũa xuống , cậu chuẩn bị về phòng.
Mẹ nhìn cơm còn trong chén, nhíu mày :
” Con trai phải ăn nhiều một chút, ăn ít như vậy làm sa cao lớn được.”
“…”
Con trai ! Cậu lúc nào không mong muốn mình là một đứa con trai chân chính, khỏe mạnh, vui vẻ, không phải là con chuột rúc đầu trong hang! Cậu trầm mặc cầm đũa lên…
Mẹ tựa hồ phát hiện đã lỡ lời, xoa đầu cậu, “Tiểu Thụy, mau ăn a, không phải mẹ làm món thịt xào măng con thích nhất sao?”
” Vâng” Cậu nhẹ nhàng gật đầu, nước mắt lại muốn trào ra, tay mẹ nhẹ xoa tóc cậu , cậu biết mẹ chán ghét cậu! Đúng thế, có một đứa con dị tật như thế, làm sao có thể thích được chư !… Cha mẹ ai mà không mong muốn có một đứa con khỏe mạnh, ưu tú, tiền đồ sáng lạn. Thế nhưng, cậu ngay cả điều cơ bản nhất cũng không làm được, cha mẹ như thế nào có thể nuôi dưỡng cậu nhiều năm như vậy đã là quá may mắn rồi.
Cố gắng không cho nước mắt tràn ra, ở nhà đã đủ áp lực rồi, nếu như cậu còn khóc, càng khiến mọi người không vui ! Nuốt cho xong chỗ cơm còn lại, cậu đứng lên về phòng. Lần này mẹ không nói thêm gì nữa…
Cởi quần áo, cậu vào phòng tắm, kỳ thực cậu ghét chạm vào cơ thể mình, đặc biệt là nửa người dưới, bộ phận không hoàn hảo, dư thừa một bộ phận , lông mao mỏng manh … Không giống một người con trai, mặc dù lúc nhỏ rất nhiều người cũng như vậy, nhưng cậu biết, cả đời này cậu cũng không thay đổi được. Cậu đã thử dùng một ít thuốc kích thích, nhưng chẳng có tác dụng.
Nhìn nửa cơ thể dưới đã đủ khiến cậu muốn nôn, cậu vội vàng mặc áo ngủ, rồi lên giường, mỉa mai, ngay cả chính mình còn chán ghét bản thân, huống chi người khác!
Một tháng sau, là chính thức khai giảng, cậu xách hành lý tới trường.
Đọc full truyện đam mỹ ngược: Ác mộng
Trên đây là list truyện ngược hay nhất mà truyen24 đề cử cho bạn. Chúng tôi sẽ còn cập nhật list truyện ngược hay tiếp theo. Đọc truyện và theo dõi ngay bạn nhé. Chúc bạn 1 ngày vui vẻ.
Source: Truyen24