The Diofield Chronicle tưởng chừng sẽ là một siêu phẩm khác của Square Enix sau Triangle Strategy thế nhưng đáng tiếc đây lại là một bước trượt dài khác của hãng game lớn này.
Cốt truyện The Diofield Chronicle diễn ra trên vùng đất thành với cái tên Diofield nơi được cai trị bởi dòng họ có những người đứng đầu được ban phước với dấu thánh (Mark of the Blessed), đây giống như một vết bớt có hình một viên ngọc quý. Vì vùng đất này chứa nhiều bí ẩn cũng như vị trí địa lý đặt thù nên nơi này luôn trong tầm ngắm của các quốc gia đối địch. Mọi việc dần trở nên nghiệm trong hơn khi nhà vua ngày một già yếu, thái tử lại bị ám sát. Bạn người bạn thân của thái tử sẽ phải đứng lên phá giải những âm mưu chính trị, những hiểm họa đang đe dọa đến sự tồn vong của cả vương quốc. Phải nói game có cốt truyện khá hay với đầy đủ các nút thắt, twist thế nhưng đáng tiếc là cách mà game thể hiện thật đáng thất vọng. Cứ mỗi đầu các giai đoạn quan trọng chúng ta lại được theo dõi tình tổng quan của vùng đất thông qua các mô hình dạng quân cờ di chuyển (khá giống với đoạn mở đầu của Game Of Throne) cách dẫn chuyện này khá hay vì nó giúp người chơi nắm rõ những gì đang xảy ra, mọi việc chỉ thật sự đi xuống khi tới các phân đoạn cắt cảnh của các nhân vật với nhau. Không rõ độ ngũ motion capture của Square Enix có vừa đổi máu hay không mà việc mô phỏng cử động vùng miệng của các nhân vật khá tệ, khả năng diễn tả biểu cảm của họ gần như không có. Phần lồng tiếng của game thì may thay tôi chơi để voice nhật nên mọi thứ khá tốt nhưng phần tiếng anh thì không thể khen nổi.
Square Enix lựa chọn rất an toàn đó là theo công thức an toàn của các game JRPG khi bạn sẽ có một khu căn cứ để chuẩn bị cho các trận chiến như nhận nhiệm vụ, mua sắm thậm chí tôi luyện các thành viên trong nhóm. Các trận chiến trong game đa phần diễn ra trong thời gian thật với những khoản tự động dừng để bạn có thể đưa ra những lựa chọn về việc sử dụng kỹ năng điều này tạo ra những khoản nghĩ để chúng ta có thể đưa ra những quyết định chính xác hơn. Tương tự như cốt truyện việc bám theo một công thức khiến game có mở đầu khá ổn nhưng game lại không thể tạo nên những bước phát triển trong các màn sau. Mọi thứ cử lẩn quẩn trong một vòng lặp tới trận chiến hạ hết kẻ thù rồi có khả năng xuất hiện một đợt kẻ thù mới rồi lại hạ chúng để kết thúc màn chơi, nếu như họ thêm vào nhiều sự thay đổi hơn thì những trận chiến này đã không trở nên nhàm và dài lê thê. Sự đon điệu này cũng kéo dài qua thiết kế kẻ thù khi chúng gần như chỉ có hai kiểu chính chia theo hành động là tấn công tầm gần và tâm xa với độ đa dạng chỉ có nâng cấp thêm một chút về sức mạnh rồi animation được thay đổi một chút mà thôi. Về phía các nhân vật mà ta điều khiển thì mọi thứ khá hơn một chút với soldier , cavalier, sharpshooter, và magicker. Bạn có thể thu phục thêm nhiều nhân vât khác nhau để khiến nhóm của mình thêm đa dạng. Những nân vật này các bạn cần phải sử dụng nhiều chiến thuật khác nhau để tối ưu hóa được khả năng của họ trên chiến trường với việc cho các đơn vị lính cận chiến thu hút hỏa lực địch rồi sử dụng kỵ binh thọc mạng sườn dưới sự yểm trợ của các đơn vị còn lại. Nghe cũng ổn đúng không nào nhưng càng về sau bên trong thì hệ thống chiến đấu cũng không phát triển lên thêm được. Bạn chỉ có thêm một vài kẻ thù để giết trong mỗi trận chiến thỉnh thoảng chúng ta đụng vài con boss với thanh máu dài nhưng chúng cũng chỉ có vậy mà thôi cần khéo léo một chút là xong. Địa hình của các màn chơi cũng là một vấn đề khác dù bạn sẽ chiến đấu trong thành phố, trong rừng, trên đầm lầy nhưng những địa hình này dường như chả có một chút tấc động gì tới nhân vật bạn đang điều khiển cả điều này khiến cho việc sắ xếp dẫn dụ quan địch thường trở nên vô nghia (Còn đây thiên thời, địa lợi nhân hòa nữa chứ).
Nhìn chung tôi khá thất vọng về chất lượng của The Diofield Chronicle khi game tưởng chừng đã kế thừa rất nhiều ý tưởng, tiềm năng từ người anh em của mình nhưng lần nữa Square Enix lại thất bại trong việc tận dụng chúng.
Theo: Game4v